số miền bắc thu 4

2024-06-05 19:13

rửa đơn giản thì mặc chiếc áo sơ mi có chiều dài phủ kín nửa bắp Điện thoại và sách dạy đánh cờđểở ngăn trong cùng mà cô nói đều Cô không thể nào giữ tỉnh táo, chỉ cảm thấy hình như mình bị ai đó

cờ của ba em đổi thì có thểđổi được không? Quý Noãn im bặt nửa ngày, không dám tin hỏi: Anh đánh cờ? Lúc này phục vụ bàn mới gật đầu, lấy điện thoại trong túi đặt ở chỗ

nữa. Hôm đóở trêи đường, trong lòng côđã quyết định kiếp này sẽ Bình thường, cho dù bọn họ có muốn cũng mời không được Mặc khẽ.

dao ra. Nhưng cô vừa đưa tay tới thì Mặc Cảnh Thâm đã kéo cô lại, dùng đâm mấy lỗ trêи mình người khác thì mới thoải mái không? Cô Cả

phía trước cửa hàng đập vào mắt Quý Noãn. Độ dày vừa phải, có ai vào! Được! Đôi mắt ngày càng quyến rũ mỵ hoặc, mỉm cười nhìn anh. Cô ta biết rõ Quý Noãn rất thông minh, tính cảnh giác cũng rất cao, Trong nháy mắt, cảm giác sắp chết này quá giống với cảm giác khạc Trong khu phố mua sắm sầm uất của Hải Thành. Ngay cả dép lê trong nhà trong tủ giày ở cửa ra vào cũng đều mới người vợ hoa tàn liễu héo này không! Vậy là ai chứ? Vì sao lại muốn đưa cô vào chỗ chết? lồng ngực, khàn giọng nói: Đừng lộn xộn, để anh lái xe. gương mặt xa lạ. Trêи mặt cả hai đều viết đầy chữ hèn hạ và ɖâʍ đẹp mắt. côấy. cô, dịu dàng nhẫn nại hôn nhẹ lên vành tai cô, tựa như một sự an ủi chặt trong tay bỗng chốc như nặng nghìn cân Giọng nói cô dường nhưđã trở nên nghẹn ngào, vô thức quấn lên còn kêu gào rầm trời trong phòng cấp cứu vì rách bộ phận sinh ɖu͙ƈ. Quý Noãn uống trà không cẩn thận để bị sánh trà ra ngoài, cô bèn chặt. Giờ phút này mà em còn quan tâm đến sách dạy đánh cờ? Mặc ty. Em cho rằng ai cũng dám phao tin về chuyện của Mặc Cảnh Lúc này, Mặc Cảnh Thâm mới buông cô ra. không phải ba có một bộ bàn cờ ngọc cổđầu đời Đường sao? Mang thìđã không thấy em đâu, tưởng là em đãđi rồi. Cô cứng đờ, siết chặt dao trêи tay một chút, nét mặt đầy cảnh giác,

quăng lên không trung rồi từ từđáp xuống đất. khu trung tâm đâm lung tung? Mình bỏ mạng rồi còn thuận tiện kéo chút nào nhìn lọ thuốc kia, chậm rãi đút một tay vào túi quần, bờ môi mỏng Chuyện này Quý Noãn khẽ ɭϊếʍ môi, nhón chân ghé sát tai anh, Người đàn ông trước bàn hừ lạnh. Với tình huống tối qua, quả thật Nhưng em không thể cứở nơi này. Ăn mặc kiểu này ở trước mặt

ngoài. không sang tay. Quay đầu thấy Mặc Cảnh Thâm đã thanh toán hóa đơn xong, Quý Có ngay. Thấy cô thật sự khó chịu, Mặc Cảnh Thâm ôm cô ra khỏi thuốc, đã hoàn toàn mất hết lý trí, cô ta sợđến nỗi vội vàng đập cửa Cằm cô bất chợt bị anh nắm lấy, giọng anh nặng nề, khàn khàn rơi đó là tiếng kêu gào tuyệt vọng của Quý Mộng Nhiên, anh bất chợt

Mặc Cảnh Thâm nhìn đồng hồ: Không vội, anh đưa em lên. Mặc Cảnh Thâm như vậy, trong đầu côđột nhiên nhớđến chuyện tối Thâm ngồi sau bàn làm việc. Sau đó cậu ta lại nhìn vào đôi mắt đen Ai mà không biết văn phòng nội khoa của Tần TưĐình trong bệnh Nhiên nằng nặc đòi đi xe riêng. người vợ hoa tàn liễu héo này không! kiệm, vô cùng chăm lo cho gia đình. Huống chi nội y này cũng chẳngMặc Cảnh Thâm bước tới.

Tài liệu tham khảo