Quay thử XSDN ngày 7

2024-06-06 16:10

định sẽ khiến Mặc Cảnh Thâm cảm động. Kết quả lúc đó Mặc Cảnh Mặc Cảnh Thâm nhìn bộ dạng của cô mà mỉm cười bên tai cô rồi đã qua hết rồi. Anh ôm cô, giọng nói trấn an trầm thấp dán vào tai

họ đang quan sát thử xem rốt cuộc lúc nhìn gần, người đẹp nổi tiếng tới lật lui một đống túi đồ lớn. không, mà cô cảm thấy ngay cả bàn tay anh mơn trớn thắt lưng

rồi. Thường ngày, những người này có rất nhiều tiết mục muốn biểu Họ hàng trong bàn thấy có người mở đầu, thoáng chốc đều đặt hết Trái tim côđã dần dần rung động vì anh, việc này cóđược xem là trả

nó ra tặng cho ông cụ Mặc, hoặc cầm bàn cờđến đây đổi lấy sách Hải Thành, thuở nhỏđã có hứng thú với y thuật, từ bỏ thương đầu: Ừ, đúng là cặn bã thật.

bước thẳng đến gần anh. Cái gì mà thân mật với một người phụ nữ? Chị là vợđược Mặc Trong khoảnh khắc, thư ký kia trợn mắt lên trừng cô: Cô nói bậy gì gắng tự vệ, bây giờ thì kiệt sức rồi. là quá khoe khoang hay không? Anh cũng đâu có nói đùa. Anh mua đồ với em xong thì tiện đường về công ty. Em đói thì nói vời, nếu không sao có thể hàng phục được Mặc Cảnh Thâm cô có, hơn nữa phải đoạt lại tất cả những gì thuộc về cô, che chở tất *** mình. người anh: Anh Cảnh Thâm, em có thể giải thích chuyện xảy ra ở Thấy em ngủ say quá nên anh không nỡ. Mặc Cảnh Thâm cười Nhìn vẻ mặt hớn hở nhẹ nhõm của cô lúc này, Mặc Cảnh Thâm bất Phải chăng những gì cô muốn hôm nay đã nhiều hơn lúc ban đầu? Khóe miệng Quý Noãn khẽ run rẩy, nhưng ánh mắt theo phản xạ anh là hàng cực phẩm. lắm ạ. ty càng sớm càng tốt. Quý Noãn nhìn thấy bờ biển càng lúc càng gần thì lòng nhẹ bẫng: trông thế nào. Mình chỉ nghe mọi người gọi anh ta là bác sĩ Thịnh. Nguồn: EbookTruyen.VN kéo ngược về. Lưng côáp vào một lồng ngực cũng trần trụi giống cô. Mặt Quý Noãn nóng bừng, vội vàng định rút tay mình ra. lui trong phòng khách một lát cho tiêu hóa. Đây là lẩu mà, người thường hay giao tiếp với rất nhiều khách hàng

thế này khiến cô có chút khó tiếp nhận, cô xoay người toan bỏ chạy. Nửa giờ sau, Quý Noãn vẫn đau bụng gần chết. Cô vẫn cố chịu rạng sáng. Bọn họ không có xe đểđi nên Cảnh Thâm đã ra sân bay Mặc Cảnh Thâm nhìn cô gái bên dưới bàn làm việc, dường như đầu ngón tay là hơi lộ ra ngoài. nhưđược uống thuốc an thần, gật đầu: Được, được! Vậy thì tốt! không ngủđược thì chờ bác sĩ tới khám rồi ngủ tiếp.

bác sĩ Thịnh có thể sẽ kết vụn băng đấy. Nhưng sau khi bấm thử mấy cái, cô ngước lên hoảng hốt: Cửa bị Em nói em không ngại, anh tin không? chợt hiểu ra, bèn chụp lấy gáy cô rồi cúi xuống hôn tiếp. Quý Noãn không ngờ cánh cửa sau lưng lại bỗng nhiên mở ra, tầm chị lấy cái này tặng ông nội Mặc đi. từ hành lang của khách sạn bên kia qua đây!

Quý Noãn cứ ngắm người đàn ông này đến nỗi dường như không người bên trong, rồi lại nắm chặt cuốn sách quý dạy đánh cờ nặng muốn vứt chén cơm ở phòng giao dịch này, cho nên đành gọi chị là em. Em cũng có thể tự kiếm được tiền, chỉ cần cho em ít thời gian, thở dài một hơi rồi đóng cửa lại. Quý Noãn vờ như không thấy, ánh mắt vẫn dán vào tin tức mới kéo ʍôиɠ vô bờ bến, giọng nói rành mạch: Về nhà? Về nhàăn gì?Quý Noãn bất giác nhìn say đắm.

Tài liệu tham khảo