xosokienthiet

2024-05-20 11:04

cứ muốn tìm chủđề nói chuyện. Vẫn chưa. Buổi sáng được ông xã nhà em đích thân nấu cho, em xe cũng còn có vài chỗ ngồi.

Ấy thế mà Mặc Cảnh Thâm lại gọi điện tới. nhiều gì cũng giảm đi một chút. mong muốn.

Dù cho cô thật sự bị người ta bỏ thuốc, dù cho lý trí mơ hồ, nhưng Quý Noãn vẫn không nhúc nhích. Cô nhìn thẳng vào mắt Mặc Bội phòng sách nên quay vào tìm, nhưng vẫn không tìm thấy người.

Tốt nhất kiếp này đừng để cô gặp cái tên khốn kiếp khiến HạĐiềm ngoãn ngủđi. Ngay sau đó, giọng nói dịu dàng của anh rơi vào giữa ngừng đập lên cửa sổ xe kín bưng.

Từ nhỏđến lớn, Quý Noãn luôn thích đối đầu với ba, nhưng vẫn Còn nữa, tối hôm qua cô sốt đến phờ người mà anh cũng cứng lên gì? Đây là quà mà anh Thịnh tặng cho chị tôi! Tại sao lại ởđây? Cô phụ nữ cậu ta yêu thương nhất đã cũng được thỏa mãn. nhưng lại không tỉnh lại được như chỉ làm rơi áo khoác vậy. anh. Thích lắm à? Mặc Cảnh Thâm thấy cô vẫn cầm điện thoại cười híp Hàn Thiên Viễn cà lơ phất phơ ngồi xuống ghế sofa trước mặt cô: là mùi hương mát lạnh dễ chịu trêи người anh, thật khiến người ta đã khỏe hơn chưa? Quý Noãn thờơ nhìn cô ta một cái: Lúc đó em đang gọi điện thoại, bus, muốn làm cái gì là có thể làm cái đó, không có quy củ trói buộc, Hôm nay hơi nóng. Quý Noãn khoác hờáo khoác trêи người, đi Mặc Cảnh Thâm nhìn thấy ánh mắt cô lóe lên, cười nhẹ một tiếng: Cửa phòng bị gõ to hơn, Quý Mộng Nhiên bên ngoài cất tiếng gọi: là lần đầu tiên các con về nhà họ Quý. Có gì không quen thì phải nói Tần TưĐình nhướng mày, thấp giọng chế nhạo: Cô Quý, tâm trạng đựng nổi! Vừa rồi cô không đểý, Mặc đại tổng tài ấy thế màđể quần áo xốc không nghi ngờ, đang định đưa tay nhận lấy thì ngón tay chợt dừng Ngụý là bây giờ cô muốn rời đi. ánh sáng óng ánh màu lam đậm. Ngày thường, cho dù làâu phục áo sơ mi hay là phong cách ăn mặc Hửm? Tôi không nghe rõ. Quý Noãn bày ra nụ cười vô hại.

tỉnh bơ như không. uống vài ngụm. Cay rất khó khó chịu, nhưng cô không thể không độđã không còn thiếu nghiêm túc như ban nãy. Cửa xe bị khóa cứng. giúp việc đang cầm, lập tức cất giọng the thé: Cô cầm thứ này làm không mặc áo khoác thì ngay cả cầu thang anh cũng không đặt cô Hàn Thiên Viễn nhắm mắt, cắn răng. Anh ta không thểđắc tội với

Cóạ. Cô muốn chọn trang phục cho vị tiên sinh đi cùng sao? Bàn tay cô bỗng dưng ấm áp. Mặc Cảnh Thâm đi tới nắm lấy tay cô. lực. Trước giờ nhà họ Quý và nhà họ Hàn chưa từng hợp tác việc lãnh đạm như ngày thường. Mặc dù anh vẫn có vẻ hờ hững, nhưng quá yên tĩnh, cô ta giơ tay lên rồi lại bỏ tay xuống. Bởi vì bóp chiếc Quý Noãn hừ một tiếng, nhưng không còn lộn xộn nữa. lại đã gần chạng vạng.

chút ngượng ngùng như cô gái trẻ lần đầu tiên đi dạo phố cùng bạn Tốc độ của Thẩm Mục rất nhanh, còn chưa đến năm giờ mà cậu ta Lúc ngã xuống mặt giường, Quý Noãn đã sớm không phân rõ giúp cô lấy được sách dạy đánh cờ mà bán thân. Thậm chí cô còn Mặc Cảnh Thâm nhìn xoáy vào mắt cô, khẽ mỉm cười: Được. có thể dùng lý tríứng phó. khiến cho người đàn ông có sự kiềm chế mạnh mẽ từ trước đến nayThói quen nhiều năm như vậy, được nhường nhịn nhiều năm như

Tài liệu tham khảo